TIẾU GIAO CHỈ & NGUYỄN VĂN TÈO EM & NGUYỄN THỊ MẸT & NGUYỄN THỊ SẾN & NỮ SINH SÀI GÒN
Tổng số lượt xem trang
Bậy bạ thật!
Trong cuộc thi "Hãy chọn nghề đúng" của phường tôi,
đến phần trả lời của vị thí sinh nọ thì ban tổ chức hết
sức bối rối. Cụ thể như sau:
*Hỏi: Người nào miệng luôn gào thét, tay chỉ trỏ bắt
người ta làm việc này việc kia? Trả lời: Sếp công ty tôi!
(Đáp án của ban giám khảo là: Trọng tài bóng đá).
*Hỏi: Nghề gì mà công việc chính là đào bới khắp nơi?
Trả lời: Giao thông công chính! (Đáp án: Nghề khảo cổ).
*Hỏi: Ngành Nghề gì mà mỗi năm lại in sách có nội dung
luôn được sửa chữa so với những năm trước?
Trả lời: Ngành Giáo dục và Sách Gíao Khoa!
(Đáp án: Bưu điện và cuốn danh bạ điện thoại).
*Hỏi: Nghề gì mà lừa hàng ngàn, hàng triệu người vẫn
được họ vỗ tay? Trả lời: Cầu thủ bán độ!
(Đáp án: Nhà ảo thuật).
*Và câu hỏi cuối cùng là: Nghề gì luôn luôn ở ngoài đường,
nhìn ngang nhìn dọc, thỉnh thoảng lại có người dúi tiền
vào tay, vào mũ...? Mọi người hi vọng thí sinh sẽ đoán
đúng là nghề hành khất, nhưng ông ta lại trả lời tỉnh queo:
Cảnh sát giao thông! Bậy bạ thật!
[SƯU TẦM]
thứ bảy quá buồn
Chiều nay cháu gái sang chơi
Mặt buồn lã chã tơi bời mưa tuôn :
-“ Bà ơi…thứ bảy quá buồn
Chàng Người-Yêu-Nhỏ đã chuồn mất tiêu!”
-“ Bà cho tiền gọi.. bún riêu ,
Cháu ăn đỡ nhớ tình-yêu đã ..chuồn ! ”
Hồi lâu cô cháu hết buồn
Về khoe rằng: " Cháu sẽ luôn yêu đời ! "
Hỏi ra cớ sự .. tại Giời
Se duyên tình mới tại nơi ..gắp lùa
Bốn mắt gặp gỡ tranh đua ..tưng bừng
Thế rồi, tiền hết mới dừng
Trai tài gái sắc ngập ngừng “à-gen” (again)
….
Giời ơi chúng nó làm quen
Riêu ăn như thế có phen ..bán nhà
kể ra không phải la làng
kể ra là để đầu hàng.. chấm com
he.he..hic.
Chào mừng vô địch thế giới đến … làng em
Ngày xưa mần báo ( hát theo CHÁU LÊN BA )
......................................................................................................................
Cảm ơn “cobackynhonho” đã tặng bài này cho Tiếu Giao Chỉ , tặng cho tất cả
những người đang chơi blog, đang tự làm báo cho chính mình .
......................................................................................................................
Cháu lên ba cháu đã ưa viết báo
Cô coi báo, mặt tái xanh hết hồn
Cô hết hồn vì bài thơ cháu viết :
“Cô thì hơi ốm nhưng vòng ba wá trời !”
Phạt wánh hai roi phạt quỳ gối lên coi !
Sáu năm sau cháu cũng hay viết báo
Nhưng cô giáo giờ đã thay đổi nhiều
Coi báo rồi đỏ mặt cô sung sướng
Cô dòm vô kiếng xoa đầu khen cháu tài !
( Bài viết khen cô vòng một quá mê ly )
Mấy năm nay cháu vẫn say viết báo
Khen cô giáo chẳng thiếu khen chỗ nào
Nhưng hết rồi bỏ mặc , không coi báo
Cô vào in-tẹc-nét ngồi chat đêm chat ngày !
Mười mấy năm sau sự tình quá lao đao …
Có ra sao cháu vẫn luôn viết báo
Cô quên báo, còn cháu thương báo hoài
Thương nhứt là chuyện ngày xưa viết báo
Cô thường coi báo cô phạt roi , bắt quỳ …
Từng tứng tưng tưng là Từng tứng tưng tưng ..
Từng tứng tưng tưng là Từng tứng tưng tưng ..