Chiều nay cháu gái sang chơi
Mặt buồn lã chã tơi bời mưa tuôn :
-“ Bà ơi…thứ bảy quá buồn
Chàng Người-Yêu-Nhỏ đã chuồn mất tiêu!”
-“ Bà cho tiền gọi.. bún riêu ,
Cháu ăn đỡ nhớ tình-yêu đã ..chuồn ! ”
Hồi lâu cô cháu hết buồn
Về khoe rằng: " Cháu sẽ luôn yêu đời ! "
Hỏi ra cớ sự .. tại Giời
Se duyên tình mới tại nơi ..gắp lùa
Bốn mắt gặp gỡ tranh đua ..tưng bừng
Thế rồi, tiền hết mới dừng
Trai tài gái sắc ngập ngừng “à-gen” (again)
….
Giời ơi chúng nó làm quen
Riêu ăn như thế có phen ..bán nhà
kể ra không phải la làng
kể ra là để đầu hàng.. chấm com
he.he..hic.